Anh ơi, em cần một điểm tựa
Người con gái mạnh mẽ trong em đã biết “lạnh” khi thiếu anh, yếu mềm khi không có anh bên cạnh.
Khi em buồn, khi em muốn được khóc thật to, em ước có anh ở bên. Em sẽ
trút nỗi bực dọc, những khó chịu âm ỉ trong lòng, để em dựa vào vai anh
mà khóc cho thỏa, cho cạn nỗi buồn, cho vơi đi những ấm ức…
Em cần một điểm tựa, để mỗi lúc tâm hồn em trống rỗng, chênh vênh, có
anh ở bên, sẻ chia, cho em một bờ vai vững chắc, trao cho em cảm giác an
toàn và em có thể khóc ngon lành trong vòng tay ấy... bình yên...
Em cần một điểm tựa, để sau những giây phút có thực ở hiện tại, bon
chen với cuộc sống gấp gáp, xô bồ, được bên anh yên bình lặng ngắm chiều
hoàng hôn đỏ thắm, thả chân trần trên bãi cát mịn màng, mặc cho sóng vỗ
về, mặc cho gió hát …
Em cần một điểm tựa, để những khoảnh
khắc yếu lòng, trong chốc lát thôi một ai đó có thể làm em đi sai đường,
em biết mình vẫn có anh, ở đó, chờ đợi và sẵn sàng giang rộng cánh tay
đón em vào lòng. Để được nũng nịu, để được anh nựng bằng những lời có
cánh, để em thấy mình thật nhỏ bé và để em biết mình đang được chở che.
Em cần một điểm tựa, để những khi thấy nhớ, lạc lõng ở thế giới của
mình, em có anh, điện thoại cho anh, nghe giọng nói của anh, để làm
phiền giấc ngủ mà anh chẳng hề cáu giận, chỉ cười hiền nói chuyện với
em, an ủi và ru em giấc ngủ êm đềm.
Em cần một điểm tựa, để
khi những buổi như mưa chiều nay, lạnh buốt toàn thân, ước chi có một
cái ôm thật chặt để lòng em lại ấm, không còn sợ mưa gió bão bùng ngoài
kia. Để em biết ấm áp trong trái tim anh!
Ừ thì, em vẫn cố chấp, em mạnh mẽ, em chẳng cần ai bên mình...
Ừ thì, em biết cách kiềm chế cảm xúc, em biết tìm những thú vui để cuộc
sống của em chẳng bao giờ bị nhàm chán bởi những lo toan tầm thường
những xô bồ náo nhiệt ở ngoài kia…
Ừ thì, em chẳng phải buồn
nhiều đâu. Nếu một ngày kia anh không còn bên em nữa, mặc cho những năn
nỉ, mặc cho những giận hờn, mặc cho anh níu kéo, em buông tay và để anh
ra đi...
Nhưng rồi, có một lúc nào đó, trong khoảnh khắc ngắn
ngủi một mình, em lại thấy mình cô đơn lạc lõng. Em sẽ làm gì đây, khi
bên mình không có anh, em cũng chỉ là một cô gái yếu đuối sợ sệt cái cảm
giác cô độc...
Em trở về nhà bơ vơ với bốn 4 tường im lặng
như tờ, trống rỗng trong thế giới của chính mình và rồi nức nở như một
đứa trẻ bị bỏ rơi…
Người con gái mạnh mẽ trong em đã biết
“lạnh” khi thiếu anh, yếu mềm khi không có anh bên cạnh. Vẫn nhớ, và yêu
anh nhiều lắm! Vì em biết …
Anh ơi, em cần một điểm tựa. Em cần lắm một người yêu em!
Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012
0
nhận xét
Đo lường sự tập trung của mắt - "Vũ khí lợi hại" mới của quảng cáo và Marketing
Một cá nhân sẽ chú ý tới những gì khi đọc báo hay xem hình ảnh online ?
Có sự khác nhau giữa cách nhìn của đàn ông và phụ nữ không ? Giờ đây,
mọi thứ đã được làm sáng tỏ !
Chúng
ta thường quan niệm "Đôi mắt nói lên tất cả". Dựa trên công nghệ mới
nhất trong việc xác định sự tập trung của đôi mắt, quan điểm trên đã trở
nên vô cùng hiện hữu. Nhờ công nghệ này, con người có thể khám phá được
những sự khác nhau thú vị giữa tư duy của nam giới và nữ giới, cũng
như ứng dụng để có những hoạt động quảng cáo và marketing thật hiệu quả.
Hãy cùng điểm qua một vài trường hợp thú vị dưới đây:
Trong một trận đấu bóng đá, với tình huống ném phạt, người xem chú ý vào cầu thủ ném bóng và khoảng trống anh đang đối mặt.

Với
hình ảnh quảng cáo là cô gái hấp dẫn đứng trước biển, đàn ông có xu
hướng nhìn tập trung vào cô gái trong khi phụ nữ lại chú ý nhiều đến
những phần còn lại trong hình quảng cáo.

Trong bức ảnh này, có thể thấy đàn ông thường không hề chú ý tới đôi giày của người mẫu !

Hình ảnh
quảng cáo của Sunsilk trên cho thấy: một khuôn mặt xinh đẹp là chưa đủ.
quan trọng còn là đôi mắt người mẫu nhìn vào đâu ?

Đây được
gọi là hiện tượng "Banner Blindness", giải thích tại sao các nhà quảng
cáo không ưa thích sử dụng các banner quảng cáo trên web. Đơn giản vì
người truy cập chẳng hề chú ý đến chúng !

Hình ảnh
trên cho thấy một thực tế nhiều người đã biết: Người truy cập thường có
xu hướng nhìn thẳng vào 5 kết quả đầu trong danh sách tìm kiếm của
Google.

Chúng
ta cũng thường có xu hướng nhìn vào tiêu đề và hình ảnh đại diện của
các tin khi đọc báo điện tử, nhiều hơn bất kỳ thứ nào khác.

Mọi người thường có xu hướng nhìn vào những khu vực trung tâm của 1 website

Trên
Facebook, nhờ công nghệ theo dõi sự tập trung của mắt, chúng ta thấy
người dùng thường chú ý vào các tấm ảnh nhiều hơn tất cả.

Với
1 cầu thủ bóng chày, đàn ông thường chú ý nhiều về gương mặt và phần
thân, trong khi phụ nữ thường chỉ chú ý duy nhất phần mặt.


Dù trong bức ảnh này, người mẫu có khuôn mặt chiếm vị trí khá lớn, nhưng độc giả vẫn chú ý nhiều hơn tới các dòng chữ bên trái.

Phụ nữ thường chú ý tới khuôn mặt và hình thể

Trong khi đàn ông thường chú ý nhiều vào các "điểm nóng"

Trong chuyến tham quan Las Vegas, mọi ánh nhìn thường bị hút về phía trung tâm và hơi hướng 1 chút sang bên phía trái.

Khi
chú ý vào 1 bản sơ yếu lý lịch, nhà tuyển dụng thường chú ý nhiều đến:
Tên, chức vụ và công ty hiện tại, kinh nghiệm tại những công ty
trước đây, những chức danh từng đạt được, quá trình đào tạo.
Thái Dương
Theo TTVN/Businessinsider
Steve Jobs được xem là “phù thủy công nghệ”, và ông cũng được biết
đến như là bậc thầy của nghệ thuật thuyết trình. Trên sân khấu, ông thu
hút toàn bộ sự chú ý của khán giả mà không cần những slide dày đặc chữ
hay những biểu đồ phức tạp. Ông thành công nhờ cách kể chuyện sáng tạo
và thú vị, tạo cảm hứng cho người nghe với từng con số, từ ngữ hay hình
ảnh minh họa. Kỹ năng thuyết trình hoàn toàn có thể luyện tập. Nếu bạn
nghiêm túc tuân theo nguyên tắc 3S dưới đây, bạn sẽ nằm trong nhóm 1%
những người thuyết trình hiệu quả như Steve Jobs.
Story – Một câu chuyện thuyết phục
Bộ não của chúng ta có khuynh hướng ghi nhớ những câu chuyện có kịch tính, cao trào tốt hơn là những lời nói suông. Chính vì vậy, hãy xây dựng kịch bản cho bài thuyết trình của bạn như một câu chuyện, có mục tiêu, có cao trào, có đấu tranh và có kết quả.
Đầu tiên, câu chuyện bắt đầu bằng một tựa đề (headline). Tựa đề của bài diễn thuyết của bạn nên ngắn gọn, dễ nhớ và chuyển tải ý chính của cả câu chuyện.
Steve luôn định vị những sản phẩm của ông với một câu vừa vặn với một
post của Twitter (140 ký tự), ví dụ, với MacBook Air, ông định vị nó là
“the world’s thinnest notebook.” – notebook mỏng nhất thế giới. Và đây
cũng là tựa đề cho bài thuyết trình giới thiệu MacBook Air của ông.
Ngắn, đơn giản và ấn tượng!
Khi lên ý tưởng cho bài thuyết trình, bạn nên tập trung vào tối đa ba điểm chính. Những thông điệp này cần được sắp xếp theo trình tự logic và rõ ràng. Ngoài ra, trước khi trình bày, bạn nên cho người nghe biết mục tiêu của bài thuyết trình. Ví dụ: “Để giúp bạn hoàn thiện kỹ năng thuyết trình, hôm nay tôi sẽ giới thiệu 3 yếu tố làm nên một bài thuyết trình hiệu quả.” Như vậy, bạn sẽ giúp người nghe hình dung câu chuyện dễ dàng hơn. Với mỗi ý chính, bạn nên có ví dụ cụ thể để minh họa để câu chuyện của bạn sinh động hơn; và chắc chắn người nghe sẽ nhớ lâu hơn.
Kết thúc câu chuyện, bạn nên tóm tắt lại và nhắc lại mục tiêu đối với người nghe.
Slides – Những slide đơn giản
Chúng ta có khuynh hướng để càng nhiều chữ lên slide càng tốt. Tuy nhiên, bộ não chúng ta thường chỉ làm tốt được một việc trong một thời điểm; chẳng hạn, một người khó có thể vừa nghe vừa đọc cùng một lúc. Chính vì vậy, nếu bạn muốn người khác nghe mình, đừng bắt họ đọc chữ trên slide.
Khi Steve Jobs thuyết trình, những gì người ta thấy là một màn hình rộng, với hình ảnh nổi bật, một con số hoặc một biểu đồ đơn giản. Hãy nhớ, “một bức ảnh hơn ngàn lời nói”, hãy tận dụng sức mạnh của hình ảnh thay cho ngôn từ. Nhưng bạn nhớ dùng hình ảnh chất lượng cao.
Theo “Presentation Zen” – một cuốn sách thú vị về thuyết trình, bạn không nên sử dụng hình vẽ clipart cũng như những mẫu PowerPoint có sẵn vì khán giả của bạn đã chán ngấy những hình ảnh cũng như họa tiết thịnh hành từ những năm 1990. Khi cần thiết, bạn nên xen kẽ hình ảnh và âm nhạc hay những đoạn phim ngắn để làm cho câu chuyện của bạn trở nên sinh động hơn.
Số lượng slides phụ thuộc vào độ dài của “câu chuyện”, nhưng mỗi ý chính chỉ nên sử dụng một slide. Nếu phần nào có nhiều dữ liệu cần trình bày, bạn có thể chia thành 2-3 slides.
Và tập trung cho chữ S thứ 3 – speaker.
Speaker – Người thuyết trình thu hút
Là trung tâm của buổi thuyết trình, bạn phải chuẩn bị thật kỹ.
Đầu tiên là trang phục. Trang phục phải phù hợp với đối tượng khán giả, với chủ đề và không gian thuyết trình (năng động, trẻ trung hay chuyên nghiệp, trang trọng).
Trong khi thuyết trình, bạn cần phải để ý đến ngôn ngữ hình thể phù hợp.
- Tránh xa bục phát biểu. Bạn nghĩ gì khi thấy diễn giả dính chặt vào bục phát biểu và gần như đọc lại toàn bộ chữ hiện lên trên slide? Giờ thì bạn đã biết lý do.
- Nhìn khán giả, nhưng đừng “thiếu công bằng” khi chỉ nhìn chằm chằm vào một người nào đó.
- Phong thái tự tin, không bỏ tay vào túi quần hay vòng trước ngực hay mân mê đồ vật nào đó như bút, giấy hay tà áo. Nếu bạn cảm thấy lo lắng, hãy hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh.
Nói rõ, chậm với âm lượng vừa đủ và dừng khoảng 3 giây khi bạn chuyển ý. Khi nói chậm và rõ, bạn sẽ lựa chọn từ ngữ cẩn thận hơn, và nhờ vậy, bạn sẽ tự tin hơn. Khi ngừng đúng chỗ, bạn sẽ thu hút sự chú ý của người nghe.
Và, “gia vị” cuối cùng cho bài thuyết trình của bạn là “năng lượng, sự nhiệt huyết và hứng khởi” vì thuyết trình chính là một show diễn. Chính vì vậy, cho dù slides của bạn bắt mắt bao nhiêu, ý tưởng của bạn hay như thế nào và bạn sáng sân khấu đến nhường nào; thiếu nhiệt huyết, bạn chẳng thể nào thu hút sự chú ý và tập trung của khán giả cho đến phút cuối.
Steve Jobs biết cách biến những buổi thuyết trình của ông thành những show diễn thật sự. Trong buổi giới thiệu iPad đầu tiên vào tháng 1/2010, ông đã khơi gợi sự tò mò của khán giả bằng cách đưa ra một câu hỏi “Chúng ta đã có điện thoại, chúng ta đã có máy tính xách tay, vậy sản phẩm nào sẽ lấp khoảng trống giữa hai thiết bị này? Sản phẩm nào mà chúng ta có thể lướt web, check email, xem hình ảnh, nghe nhạc, chơi game và đọc sách điện tử?” Liệu đó có phải là Netbook không? Không, vấn đề là vì Netbook không tốt hơn bất cứ sản phẩm nào. Nó chậm, chất lượng hình ảnh thấp và sử dụng phần mềm của PC. Nó không tốt hơn, nó chỉ rẻ hơn. Chúng tôi không nghĩ đó là loại thiết bị thứ ba. Và chúng tôi đã tạo ra sản phẩm đó. Và hôm nay tôi muốn giới thiệu với các bạn, ngay bây giờ, chúng tôi gọi đó là iPad.” Những tràng vỗ tay, những tiếng cười sảng khoái của khán giả đã chứng minh show diễn của Steve Jobs thật sự đem lại cho họ nhiều hứng thú, một cảm xúc mạnh mẽ và ấn tượng khó quên.
Bạn có thể xem bài thuyết trình của Steve tại đây.
Theo VNW
Story – Một câu chuyện thuyết phục
Bộ não của chúng ta có khuynh hướng ghi nhớ những câu chuyện có kịch tính, cao trào tốt hơn là những lời nói suông. Chính vì vậy, hãy xây dựng kịch bản cho bài thuyết trình của bạn như một câu chuyện, có mục tiêu, có cao trào, có đấu tranh và có kết quả.
Đầu tiên, câu chuyện bắt đầu bằng một tựa đề (headline). Tựa đề của bài diễn thuyết của bạn nên ngắn gọn, dễ nhớ và chuyển tải ý chính của cả câu chuyện.

Khi lên ý tưởng cho bài thuyết trình, bạn nên tập trung vào tối đa ba điểm chính. Những thông điệp này cần được sắp xếp theo trình tự logic và rõ ràng. Ngoài ra, trước khi trình bày, bạn nên cho người nghe biết mục tiêu của bài thuyết trình. Ví dụ: “Để giúp bạn hoàn thiện kỹ năng thuyết trình, hôm nay tôi sẽ giới thiệu 3 yếu tố làm nên một bài thuyết trình hiệu quả.” Như vậy, bạn sẽ giúp người nghe hình dung câu chuyện dễ dàng hơn. Với mỗi ý chính, bạn nên có ví dụ cụ thể để minh họa để câu chuyện của bạn sinh động hơn; và chắc chắn người nghe sẽ nhớ lâu hơn.
Kết thúc câu chuyện, bạn nên tóm tắt lại và nhắc lại mục tiêu đối với người nghe.
Slides – Những slide đơn giản
Chúng ta có khuynh hướng để càng nhiều chữ lên slide càng tốt. Tuy nhiên, bộ não chúng ta thường chỉ làm tốt được một việc trong một thời điểm; chẳng hạn, một người khó có thể vừa nghe vừa đọc cùng một lúc. Chính vì vậy, nếu bạn muốn người khác nghe mình, đừng bắt họ đọc chữ trên slide.
Khi Steve Jobs thuyết trình, những gì người ta thấy là một màn hình rộng, với hình ảnh nổi bật, một con số hoặc một biểu đồ đơn giản. Hãy nhớ, “một bức ảnh hơn ngàn lời nói”, hãy tận dụng sức mạnh của hình ảnh thay cho ngôn từ. Nhưng bạn nhớ dùng hình ảnh chất lượng cao.
Theo “Presentation Zen” – một cuốn sách thú vị về thuyết trình, bạn không nên sử dụng hình vẽ clipart cũng như những mẫu PowerPoint có sẵn vì khán giả của bạn đã chán ngấy những hình ảnh cũng như họa tiết thịnh hành từ những năm 1990. Khi cần thiết, bạn nên xen kẽ hình ảnh và âm nhạc hay những đoạn phim ngắn để làm cho câu chuyện của bạn trở nên sinh động hơn.
Số lượng slides phụ thuộc vào độ dài của “câu chuyện”, nhưng mỗi ý chính chỉ nên sử dụng một slide. Nếu phần nào có nhiều dữ liệu cần trình bày, bạn có thể chia thành 2-3 slides.
Và tập trung cho chữ S thứ 3 – speaker.
Speaker – Người thuyết trình thu hút
Là trung tâm của buổi thuyết trình, bạn phải chuẩn bị thật kỹ.
Đầu tiên là trang phục. Trang phục phải phù hợp với đối tượng khán giả, với chủ đề và không gian thuyết trình (năng động, trẻ trung hay chuyên nghiệp, trang trọng).
Trong khi thuyết trình, bạn cần phải để ý đến ngôn ngữ hình thể phù hợp.
- Tránh xa bục phát biểu. Bạn nghĩ gì khi thấy diễn giả dính chặt vào bục phát biểu và gần như đọc lại toàn bộ chữ hiện lên trên slide? Giờ thì bạn đã biết lý do.
- Nhìn khán giả, nhưng đừng “thiếu công bằng” khi chỉ nhìn chằm chằm vào một người nào đó.
- Phong thái tự tin, không bỏ tay vào túi quần hay vòng trước ngực hay mân mê đồ vật nào đó như bút, giấy hay tà áo. Nếu bạn cảm thấy lo lắng, hãy hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh.
Nói rõ, chậm với âm lượng vừa đủ và dừng khoảng 3 giây khi bạn chuyển ý. Khi nói chậm và rõ, bạn sẽ lựa chọn từ ngữ cẩn thận hơn, và nhờ vậy, bạn sẽ tự tin hơn. Khi ngừng đúng chỗ, bạn sẽ thu hút sự chú ý của người nghe.
Và, “gia vị” cuối cùng cho bài thuyết trình của bạn là “năng lượng, sự nhiệt huyết và hứng khởi” vì thuyết trình chính là một show diễn. Chính vì vậy, cho dù slides của bạn bắt mắt bao nhiêu, ý tưởng của bạn hay như thế nào và bạn sáng sân khấu đến nhường nào; thiếu nhiệt huyết, bạn chẳng thể nào thu hút sự chú ý và tập trung của khán giả cho đến phút cuối.
Steve Jobs biết cách biến những buổi thuyết trình của ông thành những show diễn thật sự. Trong buổi giới thiệu iPad đầu tiên vào tháng 1/2010, ông đã khơi gợi sự tò mò của khán giả bằng cách đưa ra một câu hỏi “Chúng ta đã có điện thoại, chúng ta đã có máy tính xách tay, vậy sản phẩm nào sẽ lấp khoảng trống giữa hai thiết bị này? Sản phẩm nào mà chúng ta có thể lướt web, check email, xem hình ảnh, nghe nhạc, chơi game và đọc sách điện tử?” Liệu đó có phải là Netbook không? Không, vấn đề là vì Netbook không tốt hơn bất cứ sản phẩm nào. Nó chậm, chất lượng hình ảnh thấp và sử dụng phần mềm của PC. Nó không tốt hơn, nó chỉ rẻ hơn. Chúng tôi không nghĩ đó là loại thiết bị thứ ba. Và chúng tôi đã tạo ra sản phẩm đó. Và hôm nay tôi muốn giới thiệu với các bạn, ngay bây giờ, chúng tôi gọi đó là iPad.” Những tràng vỗ tay, những tiếng cười sảng khoái của khán giả đã chứng minh show diễn của Steve Jobs thật sự đem lại cho họ nhiều hứng thú, một cảm xúc mạnh mẽ và ấn tượng khó quên.
Bạn có thể xem bài thuyết trình của Steve tại đây.
Theo VNW
Có thể coi quảng cáo như là một trong các dạng
truyền thông tin trong thương mại và như là một trong bốn yếu tố của tác
nghiệp thị trường hay là các thành phần của tiếp thị (markeing mix):
hàng hoá, giá cả, tiêu thụ và quảng cáo.

Kangaroo và Beeline có 2 chiến dịch quảng cáo ấn tượng trong năm vừa qua, nhưng cũng có 2 ngã rẽ trái ngược nhau
Trong
vai trò này, một quảng cáo “hay” phải thể hiện được tốt vai trò truyền
tải thông tin về hàng hóa, về thương hiệu và quan trọng nhất là kích
thích sự quan tâm, dẫn dắt việc mua sắm hàng hóa. Tuy nhiên trong bối
cảnh người tiêu dùng đang bội thực với quảng cáo, việc làm thế nào để
thực hiện tốt vai trò trên là một thách thức lớn.
“Hầu
hết các quảng cáo ngày nay đều không thuyết phục người xem, chúng dường
như được xây dựng nên chỉ với mục đích là không gây phản cảm cho mọi
người mà thôi”. Đây không chỉ là nhận định của Roy Williams – chủ tịch
hãng quảng cáo quốc tế nổi tiếng và tác giả những cuốn best seller về
truyền thông và nhiều các chuyên gia trong ngành.
Đối
với Việt Nam, thị trường quảng cáo đang lớn mạnh với sự du nhập của
nhiều loại hình và phương tiện quảng cáo nhưng việc tạo được dấu ấn bằng
quảng cáo thì chỉ được tính trên đầu ngón tay. Trong phạm vi bài viết
này xin lấy 2 ví dụ điển hình để thấy rõ được cái gọi là nghệ thuật
trong quảng cáo: Kangaroo và Beeline.

Kangaroo Mobile đã có cú xâm nhập thị trường ngoạn mục trong giai đoạn thị trường thiết bị công nghệ tưởng như bão hòa
Rõ
ràng là khoảng 1 năm trở lại đây, 2 quảng cáo nổi đình nổi đám này đã
làm tốn khá nhiều bút mực của báo giới. Nhưng điều đáng nói ở đây là 2
quảng cáo này đại diện cho 2 trường phái quảng cáo, một là chiêu thức
chọc tức, một là chiêu thức “lấy lòng” bài bản.
Kangaroo
thì trước đó đã được biết đến như là người tiên phong trong việc đưa
sản phẩm máy lọc nước về Việt nam, tạo ra một thói quen tiêu dùng trong
xã hội. Nhưng với chiến lược mở rộng sản phẩm, thâm nhập thị trường mới
thì họ buộc phải mở rộng đối tượng nhận biết đối với thương hiệu của
mình. Kiên trì với việc mở rộng thị trường, xây dựng hệ thống và đến
cuối 2010, hệ thống của hãng này đã có mặt trên hầu hết các tỉnh thành
trên cả nước.
Việc
còn lại là thúc đẩy bán hàng, vậy mấu chốt vấn đề ở đây là gì? Đó là sự
nhận biết, tin tưởng và tò mò về một hãng có thể nói là khá trẻ trên
thị trường. Và họ đã chọn nút nhấn cho “quả bom” Kangaroo chính là đêm
C1 2011. Với hình thức quảng cáo “vô tiền khoáng hậu” trong lịch sử
quảng cáo, xuất hiện liên tục trên dưới 100 lần giữa giờ của những pha
bóng nảy lửa, giữa những lúc cái đầu nóng, Kangaroo đã như bơm thêm dầu
vào lửa để cho trận đấu trở lên nóng hơn bao giờ hết. Chỉ sau 5 phút
quảng cáo này được phát đi, trên các trang mạng xã hội, người ta đã xôn
xao về một Kangaroo dám cả gan chọc tức cả triệu người dân trên cả nước.
Đến tận bây giờ, nhắc đến Kangaroo, người ta vẫn con nguyên cái cảm
giác “ức chế” của quảng cáo này.
Ngược
lại với Kangaroo, Beeline, một nhà mạng đa quốc gia tham gia thị trường
Việt Nam như là kẻ đến sau nhưng đã làm “nức lòng” khách hàng bởi một
chiến dịch truyền thông khổng lồ đình đám. Chỉ sau hơn 1 tháng gia nhập
thị trường, Beeline đã kịp “khuấy động” thị trường viễn thông và gây chú
ý trong giới marketing, nhanh chóng có được sự nhận biết cao.
Các chuyên gia đều đánh giá Beeline có
được một nền tảng chiến lược khá vững chắc, hay nói đúng hơn là một mô
hình marketing phức hợp dựa trên những nguyên lý marketing hiện đại
trong việc hoạch định và tìm ra một đối sách cạnh tranh hiệu quả và phù
hợp theo phong cách của mình. Có lẽ không khó để có thể tính toán lượng
tiền được đổ vào chiến dịch khổng lồ này của Beeline.
Tuy
nhiên, đằng sau tất cả, cái người ta quan tâm nhất lại là hiệu quả thực
tế của quảng cáo, truyền thông, sự lớn mạnh của thương hiệu. Có lẽ giờ
đây, điều đang khiến nhiều người lo ngại chính là sự rút lui cũng đình
đám không kém của Beeline trong vòng 6 tháng tới.

Sau sự ra đi của Vimpelcom và thương hiệu Beeline, chủ nhân mạng 099 và 0199 chưa biết nhà mạng này sẽ tái xuất với hình hài nào
Còn
mới đây, Kangaroo tuyên bố, doanh thu 2011 của họ tăng 400%, 1 tháng
sau đêm chung kết, riêng sản phẩm máy lọc nước tăng khoảng 30% và các
sản phẩm khác đều tăng từ 5 - 15%. Ngay sau đó là sự bành trướng của
thương hiệu này, thâm nhập sâu vào thị trường, có mặt tại tất cả các hệ
thống siêu thị, đại siêu thị và mạng lưới phân phối rộng khắp trên các
địa bàn với hệ thống nhận diện đặc trưng, được đầu tư bài bản.
Và
đặc biệt, giới chuyên gia cũng cho rằng, Kangaroo đã sử dụng độc chiêu
để một mũi tên trúng 2 đích, dùng quảng cáo máy lọc nước để truyền thông
cho cho các sản phẩm khác, giúp Kangaroo mobile và các thiết bị nhà bếp
có cú xâm nhập thị trường một cách ngoạn mục.
Một
câu hỏi đặt ra là, với 2 chiến dịch truyền thông này, chiến dịch nào
“hay” và hiệu quả hơn? Kangaroo đã chỉ với 1 quảng cáo 5” đã “đóng đinh”
vào tâm trí người tiêu dùng về một thương hiệu máy lọc nước với màu
xanh chủ đạo, tạo ra một trào lưu “hàng đầu Việt nam” không thể độc đáo
hơn.
Còn Beeline với clip quảng cáo được cho là khá đẹp, nhưng thông điệp lại loãng và không đủ điểm nhấn.
Một
điểm khác nhau có thể nhận thấy ở hai ví dụ này, Beeline hoành tráng
với Marketing kéo nhưng lại đuối lực ngay sau đó. Ngay khi đạt được mốc 2
triệu thuê bao sau 1 tháng thì mọi hoạt động của beeline dường như chìm
hẳn, mọi nỗ lực đầu tư cho một chiến dịch bài bản nhưng quá ngắn đã dẫn
đến kết quả như ngày hôm nay.
Với
Kangaroo là marketing đẩy, họ đã kiên trì tạo lập sẵn cho mình thị
trường khá mạnh trong nước, với việc xuất hiện ở hầu hết mọi nơi, hãng
đã ghi dấu ấn vào bộ nhớ của người tiêu dùng về hình ảnh của mình. Đến
khi “bấm nút” C1, người ta sẽ “à” lên rằng đã thấy sản phẩm này. Nghệ
thuật quảng cáo ở đây chính là việc “chọc tức”, nhắc nhớ và luôn luôn
hiện diện khiến người tiêu dùng bị “ám ảnh” dẫn đến bị “quyến rũ và
chinh phục”.
Như
vậy có thể thấy, để xây dựng một chiến lược truyền thông tốt, quảng cáo
hay, không chỉ phụ thuộc vào vấn đề tài chính, không chỉ là nghệ thuật
mà bao hàm một hàm lượng trí và lực để đạt được mục tiêu truyền thông.
Vấn đề là phải luôn đủ lực để xuất hiện vừa đủ trong tâm trí người tiêu
dùng.
Trở lại với câu nói của Roy Williams, có lẽ Kangaroo đã “chọc tức” khán giả một cách vô cùng bài bản.
Theo Linh Hương (DanTri)
Tại những TP văn mình hiện đại ở châu Âu, bùa ngải cũng hiện diện rất nhiều. Hai thứ bùa phổ biến chính là bùa yêu và bùa hãm hại người khác.
Nói đến bùa ngải, người ta nghĩ ngay đến những vùng dân cư lạc hậu, xa xôi. Nhưng mãi gần đây tôi mới được biết, tại những thành phố văn mình hiện đại ở châu Âu, bùa ngải cũng hiện diện rất nhiều.
Thậm chí tại Đức, đài truyền hình còn khuyến cáo về nạn sử dụng bùa ngải đang trở nên phổ biến. Và cũng như khắp nơi trên trái đất, cái vòng luẩn quẩn yêu thương, thù hận của lòng người đã tạo ra sự mê muội. Hai thứ bùa phổ biến tại Châu Âu chính là bùa yêu và bùa hãm hại người khác.
Đức tin thái quá khiến bùa ngải phát huy sức mạnh
Bác sĩ tâm lý, chuyên gia thôi miên Nguyễn Mạnh Quân chỉ tay vào ngực tôi nghiêm mặt nói: “Anh vừa bỏ bùa em đấy, em vừa uống chén nước bị anh “làm phép”. Bây giờ, dần dần em sẽ cảm thấy tức ngực, khó thở…”.
Tôi bắt đầu cảm thấy ngột ngạt khó thở và tức nghẹn ở ngực mỗi lúc một tăng. Thấy mặt tôi nghệt ra bác sĩ Quân cười phá lên nói đâu có bùa phép gì, đó chỉ là phản ứng tâm lý thôi.
Sở dĩ tôi có cảm giác tức ngực khá rõ rệt là bởi vì tôi đã tin vào lời nói của anh. Niềm tin đó khiến thông tin truyền trực tiếp xuống cơ thể mà không cần não phân tích. Lập tức các stress hóc môn tiết ra gây co mạch, rối loạn nhịp tim khiến cho tôi có cảm giác ngột ngạt, khó chịu.
Điều này cũng diễn ra trong trường hợp hàng loạt người bị ngất mà một số người cho là kỳ bí. Ví dụ trong lớp học quá căng thẳng, một em học sinh có thể trạng yếu bị ngất.
Các em khác lo lắng, căng thẳng, sợ sệt và cũng bị cảm giác tức ngực, khó thở. Càng lo sợ, biểu hiện càng tăng lên khiến các em cứ “lây” nhau mà ngất. Đó là một hội chứng tâm lý dẫn đến bệnh lý.
Thậm chí tại Đức, đài truyền hình còn khuyến cáo về nạn sử dụng bùa ngải đang trở nên phổ biến. Và cũng như khắp nơi trên trái đất, cái vòng luẩn quẩn yêu thương, thù hận của lòng người đã tạo ra sự mê muội. Hai thứ bùa phổ biến tại Châu Âu chính là bùa yêu và bùa hãm hại người khác.
Đức tin thái quá khiến bùa ngải phát huy sức mạnh
Bác sĩ tâm lý, chuyên gia thôi miên Nguyễn Mạnh Quân chỉ tay vào ngực tôi nghiêm mặt nói: “Anh vừa bỏ bùa em đấy, em vừa uống chén nước bị anh “làm phép”. Bây giờ, dần dần em sẽ cảm thấy tức ngực, khó thở…”.
Tôi bắt đầu cảm thấy ngột ngạt khó thở và tức nghẹn ở ngực mỗi lúc một tăng. Thấy mặt tôi nghệt ra bác sĩ Quân cười phá lên nói đâu có bùa phép gì, đó chỉ là phản ứng tâm lý thôi.
Sở dĩ tôi có cảm giác tức ngực khá rõ rệt là bởi vì tôi đã tin vào lời nói của anh. Niềm tin đó khiến thông tin truyền trực tiếp xuống cơ thể mà không cần não phân tích. Lập tức các stress hóc môn tiết ra gây co mạch, rối loạn nhịp tim khiến cho tôi có cảm giác ngột ngạt, khó chịu.
Điều này cũng diễn ra trong trường hợp hàng loạt người bị ngất mà một số người cho là kỳ bí. Ví dụ trong lớp học quá căng thẳng, một em học sinh có thể trạng yếu bị ngất.
Các em khác lo lắng, căng thẳng, sợ sệt và cũng bị cảm giác tức ngực, khó thở. Càng lo sợ, biểu hiện càng tăng lên khiến các em cứ “lây” nhau mà ngất. Đó là một hội chứng tâm lý dẫn đến bệnh lý.
![]() |
Ảnh minh họa |
Tác dụng của bùa ngải cũng vậy. Khi bạn làm điều ác với một người mà bạn biết người đó ở vùng đất có nhiều người biết phép bùa ngải, chắc chắn trong bạn sẽ lo nghĩ đến việc mình có thể bị họ dùng bùa ngải trả thù. Ngay cả khi bạn lập luận rằng đó chỉ là điều nhảm nhí thì ý nghĩ về bùa ngải cũng đã ngự trị trong não bạn.
Khi gặp điều không may xảy ra, sự nghi ngờ về khả năng mình bị bỏ bùa sẽ hiện lên. Và nếu bạn chỉ cần nghe một người bất kỳ tiết lộ rằng người đó bỏ bùa bạn thật, lập tức “thứ bùa” đó phát huy uy lực.
Sự lo sợ sẽ làm các hóc môn stress tiết ra khiến cơ thể bạn trở nên bất thường. Lúc đó bạn càng tin đó là có tác dụng của bùa ngải. Và cứ thế bạn phải ám ảnh cho đến lúc quay cuồng đi tìm thuốc giải nếu không muốn phát điên, thậm chí nó có thể gây nguy hại đến tính mạng. Hiệu ứng này có tên gọi khoa học là Nocebo.
Bác sĩ thôi miên Nguyễn Mạnh Quân đã chứng minh trước hội đồng khoa học tại Basel, Thụy Sĩ rằng đại đa số bùa ngải chỉ là liều thuốc độc tâm lý. Và không cần là thầy phù thủy, anh cũng có thể phá được sức mạnh của bùa ngải.
Phương pháp “phá bùa” kỳ bí
Vào tháng 4 năm 2010, có một phụ nữ người Áo tìm đến trung tâm đào tạo và trị liệu tại Basel, Thụy Sĩ để nhờ các bác sĩ ở đây giúp đỡ. Chị có chồng bỏ theo một cô gái trẻ khác.
Chuyện bỏ nhau như vậy ở các nước phương Tây hết sức bình thường, nhưng người phụ nữ này khăng khăng anh chồng bị người con gái kia bỏ bùa yêu. Khi tìm đến nhà người đàn bà kia để “xử lý”, cô bồ của chồng còn tuyên bố rằng sẽ bỏ bùa để chồng chị căm ghét chị.
Người phụ nữ đó quyết tâm kéo anh chồng ra khỏi sự mê lú, nhưng càng níu kéo anh chồng càng cảm thấy khó chịu và đánh đuổi chị. Bị stress nặng, chị tin mình cũng bị cô gái kia bỏ bùa hãm hại và tìm đến Trung tâm điều trị cầu cứu.
Đây đúng vào dịp mà Trung tâm tổ chức phản biện chống bùa ngải, bác sĩ Quân trực tiếp tham gia phản biện trường hợp này.
Nghe qua câu chuyện của người phụ nữ, anh Quân xác đinh đối tượng đã quá tin vào hiệu lực của bùa ngải, có nghĩa là họ quá tin vào một đấng huyền bí.
Nếu vậy chỉ có thể là một phù thủy cao tay, huyền bí hơn thì mới có thể khắc chế được đức tin của chị. Anh lập tức chuẩn bị “kịch bản chữa bệnh”, mua một số vật dụng: 2 chiếc gương tròn, một cái đập vỡ làm đôi, một số tờ giấy vàng mã bán ở các cửa hàng người Việt.
Anh viết tên của chồng và cô gái trẻ lên tờ giấy vàng mã, kẹp chúng vào hai chiếc gương, một chiếc đá vỡ. Anh còn in bức hình của mình với ánh mắt cô hồn ma quái, giữa hai tay là quả cầu lửa.
Trên bức ảnh có dòng chữ: “Chỉ nhìn tôi một lần là đủ, xin cám ơn!”. Những thứ đó bỏ vào thùng thư nơi người chồng và bồ đang ở, bên ngoài túi phong bì ghi người gửi là tên chị vợ.
Anh chuẩn bị thêm một bộ áo choàng đen, một số hoa hồi, thảo quả nướng thơm. Một bát nước và một bó hương.
Căn phòng trị liệu cho bệnh nhân tắt hết đèn, chì còn ánh sáng mờ ảo của những ngọn nến, hội đồng khoa học ngồi xung quanh quan sát, đánh giá việc trị liệu.
Bác sĩ Quân bước vào với bộ dạng ma quái, áo choàng đen, tay cầm hương, vẻ mặt tỏ ra cực kỳ nghiêm trọng, anh khấn khứa say sưa (anh nói với tôi rằng khấn những gì thì chính anh cũng chẳng hiểu, nhưng mụcđích là để bệnh nhân thấy nghi lễ anh thực hiện là hết sức trang trọng, nghiêm túc và huyền bí).
Anh bảo người phụ giúp: “Vì khách hàng là người nữ nên lấy 9 cánh hoa hồi, 9 hạt thảo quả thả vào trong bát nước”. Anh giải thích đủ to để người đến giải bùa nghe được.
Sau một hồi khấn khứa, anh phán: “Bây giờ tôi sẽ hóa giải lá bùa để cho tâm trí chị thanh thản, không còn đau khổ nữa. Chị không cần đến tìm chồng nữa vì anh ta sẽ tự quay lại với chị, nếu không một trong hai người họ sẽ gặp nguy hiểm tính mạng”.
Anh lấy một tờ giấy tiền mã có in hình các đồng xu bảo chị ta dùng bút, cứ đếm đến đồng xu thứ 3 thì gạch chéo nó. Anh bảo hình đồng xu thứ 3 chính là người phụ nữ đã xem vào cuộc sống của gia đình chị, cần phải loại cô ta ra.
Đó chính là một cách ám thị để bệnh nhân cảm thấy thanh thản mà không lăn xả đòi chồng về nữa.
Sau khi gạch những đồng xu trên tờ tiền mã mà chị bệnh nhân cứ tưởng đó là một thứ bùa huyền bí nào đó của phương Đông, anh Quân đi đốt lá bùa hòa vào trong bát nước lã.
Bác sĩ Quân giải thích với tôi rằng cũng giống như mấy vị pháp sư gì đó, mình phải làm sao để bệnh nhân thấy những việc đang làm là hết sức quan trọng. Đây là cách ám thị trị liệu theo phương pháp ám thị cổ điển.
Anh Quân tăng sức mạnh ám thị bằng tuyên bố: “Nhanh thì một tuần, chậm thì 3 tháng, anh chồng sẽ phải bỏ cô gái mà về với vợ, nếu không thì có thể bị ảnh hưởng đến tính mạng”. Đây cũng là một đòn tâm lý để người phụ nữ kia sẽ tin tưởng hơn và cũng từ chị, từ những người bạn chung của chị và chồng, “thông điệp kinh khủng” của anh sẽ lan rộng ra và đến với cặp tình nhân kia.
Sau khi để phần nửa cây hương cháy rơi tàn xuống bát nước, anh đem gạn chút nước thơm thơm “huyền bí” cho người bị bỏ bùa uống. Thật kỳ lạ, chị bệnh nhân đã cảm thấy hoàn toàn dễ chịu và thanh thản như được gột rửa tâm hồn.
Bác sĩ Quân giải thích rằng, khi người chồng đột ngột thấy người vợ ngừng đến tìm mình thì sẽ thấy lạ mà dò la tin tức xem vợ có bị làm sao không.
Những thông tin về cô vợ được một pháp sư phương Đông giúp đỡ sẽ làm anh ta hoang mang, nhất là vị pháp sư đó đã bỏ bùa khiến anh phải về với vợ nếu không anh sẽ bị chết. Khi gói hàng được gửi tới nhà cô gái kia, bất cứ là ai khi mở ra đều phải giật mình bởi trên “lá bùa vàng mã” ghi tên hai người, lại có tấm gương bị vỡ đôi, nó tạo liên tưởng đến sự chia lìa chết chóc.
Thêm vào nữa, tấm hình ma quái của vị “pháp sư phương Đông” với dòng chữ ám thị: “Chỉ nhìn một lần là đủ” gây ra sự hoang mang sợ hãi. Nỗi sợ hãi đó sẽ khiến họ không thoải mái mà ở bên nhau nữa.
Rồi những bất đồng vẫn thường sảy ra với bất kỳ cặp đôi nào, nhưng họ sẽ tin đó là do sức mạnh của bùa ngải. Lúc này, anh chồng sẽ càng sợ hơn và để “bảo toàn tính mạng”, chỉ còn một cách duy nhất là quay về với vợ cũ.
Lý giải chuyện bùa ngải xứ ta
Nghe câu chuyện của anh Quân kể, tôi chợt liên hệ với nhưng câu chuyện bùa ngải ở xứ mình. Tôi cũng được nghe nhiều người nói rằng nếu bị bỏ bùa thì chỉ có người làm ra lá bùa đó mới hóa giải sức mạnh của nó.
Bây giờ thì tôi có thể lý giải rằng đó chỉ là thông tin của chính người làm bùa đưa ra để tăng thêm uy quyền và tầm quan trọng của mình.
Gần đây có tin đồn rằng, ở cách TP. Hồ Chí Minh chừng 40km, có một bà thầy bùa có thể hóa giải được tất cả các loại bùa ngải. Có rất nhiều người từ miền núi phía Bắc xa xôi cũng tìm đến để giải bùa.
Và chuyện hoang đường ở chỗ bà thầy bùa này chỉ dùng một quả trứng gà tươi, quấn mấy lá bùa bên ngoài, lăn qua cơ thể người bệnh. Một lúc sau bà đem quả trứng đó, dùng mũi dao chích vỏ và lấy ra khi thì cái kim, khi thì búi tóc rối còn dính cả máu tươi… có khi bà còn rút ra cả một cái đinh 10cm, dài hơn kích thước của quả trứng.
Người bệnh đã tin rằng, quả trứng đã… hút ra những dị vật bằng cách nào đó bị “ém” trong cơ thể mình. Điều kỳ lạ là sau khi bà thầy bùa làm “ảo thuật” lấy ra những thứ đó, người bệnh thường thấy khỏe mạnh và sảng khoái, thậm chính những chỗ đau trong cơ thể cũng biến mất.
Bác sĩ Nguyễn Mạnh Quân giải thích những trò trên chỉ là mẹo tâm lý. Người bệnh bị một đức tin siêu hình thôi thúc rằng mình bị bỏ bùa, bà thầy bùa kia cũng làm một phương pháp gỡ bùa rất “phi thường” thì mới có thể gỡ bỏ thứ tâm bệnh ám ảnh. Còn nếu không giải toải được nỗi ám ảnh này thì bênh lý sẽ theo nỗi ám ảnh mà xuất hiện.
Bác sĩ Quân kể rằng ở các nước khu vực Nam Mỹ có một thứ bùa gọi là bùa nhái. Những người tin rằng mình bị bỏ bùa tìm đến thầy phù thủy. Tại đó họ được uống một thứ thuốc gây nôn. Khi nôn ra thầy phù thủy lén bỏ vào đó một con nhái còn sống, bảo rằng họ vừa nôn ra con nhái. Thế là họ khỏi bệnh.
Ai cũng biết rằng một con nhái không thể tồn tại được trong dạ dày của người. Nhưng những người có đức tin mãnh liệt, thì không nghĩ vậy. Họ cho rằng, con nhái kia chính là nguyên nhân gây ra bệnh tật, rủi ro cho họ.
Cũng giống như một chiếc đinh 10cm thì không thể tự chui ra qua lớp da thịt, quần áo và xuyên vào nằm gọn trong quả trứng gà như bà thầy bùa đã làm. Đó chính là cách phá những “lá bùa tâm lý” bằng chính phương pháp tâm lý không hơn không kém.
Theo GDVN
Quả thật, sau khi được thôi miên, tôi cảm thấy cơ thể được nhẹ bẫng, đầu óc minh mẫn hơn rất nhiều.
"Trạng thái kỳ lạ mà tôi vừa trải qua đó mới chỉ là bước khởi đầu của một liệu trình trị liệu. Nó giúp các chức năng của cơ thể trở lại trạng thái ổn định cân bằng để bắt đầu có thể tiếp tục điều trị sâu hơn vào từng lĩnh vực mong muốn. Quả thật, sau khi được thôi miên, tôi cảm thấy cơ thể được nhẹ bẫng, đầu óc minh mẫn hơn rất nhiều".
Bác sĩ Quân kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện về những ca trị liệu, tôi đặc biệt chú ý đến câu chuyện khá thú vị và có thể nó cũng sẽ trở thành bài học cho bất kỳ người nào.
Câu chuyện ma quái của một bệnh nhân người Việt
Có một doanh nhân người Việt tại Đức gọi điện đến xin bác sĩ Quân chữa bệnh cho người vợ tên là T. Chị T. bị chứng nhập đồng và luôn nhận mình là “cậu”. Câu chuyện gia đình của doanh nhân này rất đặc biệt.
Ngày còn ở Việt Nam, sau khi sinh đứa con đầu lòng, chị T. bị bệnh mất ngủ triền miên, chữa trị đông, tây y đủ loại nhưng không khỏi. Sức khỏe giảm sút khiến chị phải bỏ việc. Bà mẹ chồng đi xem bói, thầy phán rằng căn số của người này cao nên phải làm lễ và đi hầu đồng thì mới khỏi bệnh.Vốn mê tín, bà mẹ chồng nghe thấy thế liền về nhà sắm lễ và đưa con dâu đến hầu đồng. Sau buổi hầu đồng đấy, cứ mỗi khi vào chùa hoặc đền là chị T. lại nhập đồng và nói lảm nhảm…
Tiếp tục đi xem thì thầy bói khác lại phán là chị có căn cậu nên chị phải lập phủ thì nhà mới có lộc… Sẵn có tiền của con trai bên Đức gửi về, bà mẹ chồng lập tức thuê người xây phủ thờ tại nhà và yêu cầu cô con dâu hàng ngày phải thờ tự, nhang khói.
Kể từ ngày ấy, chị T. lúc nào cũng có hiện tượng bị nhập, kể cả lúc chị không ngồi trong phủ. Chị ăn chay và xưng là “cậu” với tất cả mọi người, kể cả với bố và mẹ chồng. Người nhà sợ quá bèn tìm đến nhà ngoại cảm Nguyễn Văn L. khi đó nổi tiếng về việc tìm mộ. Ông L. phán rằng “cậu” nhập vào chị T. rất cao tay. Nếu chị T. hành nghề ngoại cảm thì còn cao tay hơn cả chính ông. Ông L. chỉ có thể cầu xin với “cậu” không bắt chị T. nhập đồng liên tục nữa, nhưng với điều kiện là không được đưa chị T. lên chùa, không được lại gần chỗ đốt hương khói, không nghe chầu văn, không được đến những nơi cúng tế…
Những cách bắt ma ở trời Tây
Cực chẳng đã, ông chồng phải thu xếp cả gia đình sang Đức để tiện chăm sóc vợ, nhằm hy vọng cách ly được chị vợ ra khỏi với nhang khói để chị không bị nhập đồng. Anh chồng hy vọng, với trình độ y học hiện đại ở đó sẽ chữa được cho vợ mình căn bệnh mất ngủ.
Khám bệnh, các bác sĩ bên đó nói chị bị trầm cảm nặng và rối loạn cảm xúc. Điều trị, uống thuốc nhưng chị T. vẫn không khỏi. Thậm chí chị còn bị mất hẳn chức năng ngủ. Thuốc ngủ chỉ giúp chị thiếp đi được 1-2 tiếng mỗi ngày.
Bữa cơm của gia đình họ từ lâu chẳng bao giờ có được không khí đầm ấm bởi chị T. không chịu được mùi thức ăn mặn. Thậm chí có ai quên, nhúng chiếc môi có dính chút nước thịt vào nồi canh chay, chị sẽ phát hiện ra ngay.
Nhân dịp lễ Phật đản, có sư thầy từ Frankfurt (Đức), gia đình đã đến để nhờ vị sư này giúp đỡ. Sư thầy chữa bệnh cho chị T. bằng cách kết hợp châm cứu, bấm huyệt, làm các lễ giải, cầu an, nhưng bệnh tình của chị thì không hề thuyên giảm.
Sau đó, một bà thầy khác người Việt có tiếng là cao tay đã đưa chị T. về ngôi chùa ở gần thành phố Hannover để chữa bệnh. Vị này nói rằng, trong cơ thể của chị T. luôn có một cái vong, vong này là của một người đàn ông, 42 tuổi, muốn lấy chị T. làm vợ. Chính vì thế nó làm cho hai vợ chồng bất đồng, không cho chị T. ngủ với chồng.
Hàng ngày cứ mỗi khi đến giờ niệm phật thì chị T. phải đội cái mõ lên đầu để thầy gõ… 4 tuần liền. Vị này còn bắt phải gọi chị T. là Huệ vì lý do nếu không thì cái vong lại nhận ra và nhập vào hành hạ chị. Lập tức anh chồng phải viết những tờ giấy to dán khắp nhà cho những đứa trẻ con khỏi quên: “Tên của mẹ bây giờ là Huệ! Phải gọi mẹ là Huệ…”. Thế là ngôi nhà đã treo đầy những tranh kiếm trừ tà, bùa chú, nay lại được dán thêm những tờ giấy nhắc nhở.
Vị thầy còn nói rằng chị T. có căn tu, gia đình nên để chị đi tu, nếu không thì sẽ chết người. Nghe thấy vậy thì anh chồng phát hoảng, nếu vợ đi tu thì 2 đứa con nhỏ rồi đây sẽ trông cậy vào ai? Anh đã phải tìm đến bác sĩ thôi miên Nguyễn Mạnh Quân nhờ giúp đỡ.
Chuyên gia thôi miên cao tay hơn cả “thầy phù thủy”
Dừng một chút nhấp ngụm nước trà, bác sĩ Quân giải thích: Trong trường hợp của chị T. thì trạng thái lên đồng cũng chính là trạng thái vô thức theo yêu cầu của cơ thể, hoặc tự ám thị từ trước chứ không phụ thuộc vào sự phân tích của bộ não. Các yếu tố như nhạc chầu, khói hương, đền thờ… có tác dụng như lời nói ám thị. Nó là một phản xạ có điều kiện làm cho người ta nhập đồng. Khi tách chị T. ra khỏi môi trường đó, sự tác động từ ngoại cảnh không còn, chị T. sẽ không bị nhập thường xuyên nữa. Hoàn toàn không cần đến sự “xin cậu” như nhà ngoại cảm L. nói.
Cách gọi chị T. là Huệ cũng vậy. Chị T. đã tự ám thị mình là “cậu”, “cậu” chỉ có ở trong T., thế nên gọi là Huệ thì chị sẽ không bị nhập.
Hôm bác sĩ Quân đến chữa cho trường hợp đặc biệt này, người chồng phải đưa chị T. từ chùa về nhà. Trong nhà có mấy người phải canh chừng chị vợ. Họ phải “gác” vì sợ chị T. chạy ra ngoài đường, đã có lần chị T. trong lúc nhập đồng lao cả đầu vào bức tường gạch.
Khi thấy bác sĩ Quân bước vào nhà, chị T. chỉ thẳng mặt hỏi: “Thằng nào đây? Tại sao không chào “cậu”? Anh Quân thoáng nghĩ trước tiên là phải tiếp xúc được với vô thức của người này, chỉ có vậy may ra mới có thể đưa họ ra khỏi trạng thái nhập đồng.
Bác sĩ Quân nói khá to với người nhà, mục đích là để chị T. nghe thấy: “Đúng là cậu thật rồi! Cậu thì giỏi lắm và nếu là cậu thì cậu sẽ đứng một chân cho mà xem”. Nghe thấy vậy, mắt chị T. long lên sòng sọc, co một chân lên, đầu lắc lắc… Mọi người bắt đầu ồ lên ngạc nhiên. Anh Quân vừa nhẹ nhàng bước lại gần và vừa nói tiếp: “Rồi hay lắm nhưng nếu là cậu thì chắc chắn cậu lại giơ một tay lên đấy nhé!”. Vừa dứt lời chị T. hừ lên một tiếng và giơ cánh tay lên cao… Khi thấy đối tượng đã thực hiện liên tiếp 2 ám thị gián tiếp của mình, bác sĩ Quân lập tức đưa ra một ám thị mạnh, trực tiếp. Anh nghiêm mặt chỉ tay vào chị T. quát lớn: “Đứng im!”. Tất cả mọi người đều giật mình còn chị T. thì đứng nguyên không hề nhúc nhích. Anh lại quát: “Quỳ xuống”. Chị T. lập tức làm theo. Lúc này anh mới đặt tay vào trán chị T. và nói tiếp: “Bạn hãy nhắm mắt lại, và bắt đầu để cho đầu óc mát mẻ, nhẹ nhàng…”.
Những lời ám thị thư giãn như ru khiến cho cơ thể của chị T. sau một thời gian rất dài căng thẳng, mất ngủ, mệt mỏi lập tức lỏng ra và gần như đổ sập xuống nền nhà…
Mọi người xung quanh tròn mắt ngạc nhiên, có người tưởng anh Quân là một vị pháp sư cao tay đã trị được “ma” hay “cậu” nào đó trong cơ thể chị T.
Ngay sau lần trị liệu đầu tiên, chị T. đã có cảm giác buồn ngủ và lúc ngắt ca trị liệu, chị đã ngủ rất ngon lành. Những đứa con của chị rất ngạc nhiên và rất vui khi thấy vị “pháp sư” này rất thân thiện mà hiệu quả, không hề động tới một nén nhang hay bùa phép. Khi đã tin và coi vị bác sĩ như người nhà, gia đình chị T. đề nghị một điều nữa đó là làm cho chị có thể ăn mặn để cả gia đình đoàn tụ trong bữa ăn vui vẻ cuối tuần. Bác sĩ Quân đồng ý và hứa sẽ cố gắng đáp ứng nguyện vọng rất chính đáng này. Sau lần trị liệu thứ 3, chị T. đã quyết định ăn cơm cùng với gia đình và món ăn chị cảm thấy rất thèm được ăn đó là món tôm tẩm bột chiên giòn…
Sau 5 ngày trị liệu tăng cường liên tục, gia đình chị T. lần đầu tiên có được nếp sinh hoạt hoàn toàn bình thường. Chị T. đã vui vẻ thực hiện những công việc của một người mẹ, người vợ. Các thanh kiếm trừ tà, những tờ giấy dán trên tường đã được gỡ và bỏ đi. Từ hôm đó, chị T. lại được gọi bằng tên thật, chị ngủ ngon, không lên đồng và cũng chẳng thấy con “ma” nào về để quấy nhiễu nữa.
Lúc này bác sĩ Quân mới giải thích căn nguyên bệnh tình của chị T.: Phải sống xa chồng, lại nghe tin anh chồng bên Đức có bồ, chị T. bị ảnh hưởng tâm lý nặng. Những câu cửa miệng đại loại như: “Cứ mỗi khi nhắc đến chồng là tức muốn phát điên lên” hoặc “cứ nghĩ đến chồng là lại tức không ngủ được”, chính lời nói này đã vô tình trở thành một sự ám thị khiến chị mất ngủ. Khi niềm tin đã trở thành đức tin thì việc biết mình có căn cậu trong lúc nhập đồng là một sự tự ám thị rất mạnh. Nó đã khiến chị T. nghĩ mình là “cậu” và có hành động như… “cậu”. Trong trường hợp của chị T. không có “cô cậu, ma quỷ” nào nhập cả. Đó chẳng qua chỉ là những ám thị tiêu cực vô tình chị đã ghi nhận trong thời gian sức khỏe suy giảm. Tất cả những hành động bất thường của chị T. là do ảo giác của bộ não đã quá suy nhược do chấn động tâm lý và mất ngủ tạo nên mà thôi.
Kỳ sau: “Ma thuật” của bác sĩ thôi miên và bí quyết phá bỏ “bùa yêu”.
Bác sĩ Quân kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện về những ca trị liệu, tôi đặc biệt chú ý đến câu chuyện khá thú vị và có thể nó cũng sẽ trở thành bài học cho bất kỳ người nào.
Câu chuyện ma quái của một bệnh nhân người Việt
Có một doanh nhân người Việt tại Đức gọi điện đến xin bác sĩ Quân chữa bệnh cho người vợ tên là T. Chị T. bị chứng nhập đồng và luôn nhận mình là “cậu”. Câu chuyện gia đình của doanh nhân này rất đặc biệt.
Ngày còn ở Việt Nam, sau khi sinh đứa con đầu lòng, chị T. bị bệnh mất ngủ triền miên, chữa trị đông, tây y đủ loại nhưng không khỏi. Sức khỏe giảm sút khiến chị phải bỏ việc. Bà mẹ chồng đi xem bói, thầy phán rằng căn số của người này cao nên phải làm lễ và đi hầu đồng thì mới khỏi bệnh.Vốn mê tín, bà mẹ chồng nghe thấy thế liền về nhà sắm lễ và đưa con dâu đến hầu đồng. Sau buổi hầu đồng đấy, cứ mỗi khi vào chùa hoặc đền là chị T. lại nhập đồng và nói lảm nhảm…
Tiếp tục đi xem thì thầy bói khác lại phán là chị có căn cậu nên chị phải lập phủ thì nhà mới có lộc… Sẵn có tiền của con trai bên Đức gửi về, bà mẹ chồng lập tức thuê người xây phủ thờ tại nhà và yêu cầu cô con dâu hàng ngày phải thờ tự, nhang khói.
Kể từ ngày ấy, chị T. lúc nào cũng có hiện tượng bị nhập, kể cả lúc chị không ngồi trong phủ. Chị ăn chay và xưng là “cậu” với tất cả mọi người, kể cả với bố và mẹ chồng. Người nhà sợ quá bèn tìm đến nhà ngoại cảm Nguyễn Văn L. khi đó nổi tiếng về việc tìm mộ. Ông L. phán rằng “cậu” nhập vào chị T. rất cao tay. Nếu chị T. hành nghề ngoại cảm thì còn cao tay hơn cả chính ông. Ông L. chỉ có thể cầu xin với “cậu” không bắt chị T. nhập đồng liên tục nữa, nhưng với điều kiện là không được đưa chị T. lên chùa, không được lại gần chỗ đốt hương khói, không nghe chầu văn, không được đến những nơi cúng tế…
Những cách bắt ma ở trời Tây
Cực chẳng đã, ông chồng phải thu xếp cả gia đình sang Đức để tiện chăm sóc vợ, nhằm hy vọng cách ly được chị vợ ra khỏi với nhang khói để chị không bị nhập đồng. Anh chồng hy vọng, với trình độ y học hiện đại ở đó sẽ chữa được cho vợ mình căn bệnh mất ngủ.
Khám bệnh, các bác sĩ bên đó nói chị bị trầm cảm nặng và rối loạn cảm xúc. Điều trị, uống thuốc nhưng chị T. vẫn không khỏi. Thậm chí chị còn bị mất hẳn chức năng ngủ. Thuốc ngủ chỉ giúp chị thiếp đi được 1-2 tiếng mỗi ngày.
Bữa cơm của gia đình họ từ lâu chẳng bao giờ có được không khí đầm ấm bởi chị T. không chịu được mùi thức ăn mặn. Thậm chí có ai quên, nhúng chiếc môi có dính chút nước thịt vào nồi canh chay, chị sẽ phát hiện ra ngay.
Nhân dịp lễ Phật đản, có sư thầy từ Frankfurt (Đức), gia đình đã đến để nhờ vị sư này giúp đỡ. Sư thầy chữa bệnh cho chị T. bằng cách kết hợp châm cứu, bấm huyệt, làm các lễ giải, cầu an, nhưng bệnh tình của chị thì không hề thuyên giảm.
Sau đó, một bà thầy khác người Việt có tiếng là cao tay đã đưa chị T. về ngôi chùa ở gần thành phố Hannover để chữa bệnh. Vị này nói rằng, trong cơ thể của chị T. luôn có một cái vong, vong này là của một người đàn ông, 42 tuổi, muốn lấy chị T. làm vợ. Chính vì thế nó làm cho hai vợ chồng bất đồng, không cho chị T. ngủ với chồng.
Hàng ngày cứ mỗi khi đến giờ niệm phật thì chị T. phải đội cái mõ lên đầu để thầy gõ… 4 tuần liền. Vị này còn bắt phải gọi chị T. là Huệ vì lý do nếu không thì cái vong lại nhận ra và nhập vào hành hạ chị. Lập tức anh chồng phải viết những tờ giấy to dán khắp nhà cho những đứa trẻ con khỏi quên: “Tên của mẹ bây giờ là Huệ! Phải gọi mẹ là Huệ…”. Thế là ngôi nhà đã treo đầy những tranh kiếm trừ tà, bùa chú, nay lại được dán thêm những tờ giấy nhắc nhở.
Vị thầy còn nói rằng chị T. có căn tu, gia đình nên để chị đi tu, nếu không thì sẽ chết người. Nghe thấy vậy thì anh chồng phát hoảng, nếu vợ đi tu thì 2 đứa con nhỏ rồi đây sẽ trông cậy vào ai? Anh đã phải tìm đến bác sĩ thôi miên Nguyễn Mạnh Quân nhờ giúp đỡ.
Chuyên gia thôi miên cao tay hơn cả “thầy phù thủy”
Dừng một chút nhấp ngụm nước trà, bác sĩ Quân giải thích: Trong trường hợp của chị T. thì trạng thái lên đồng cũng chính là trạng thái vô thức theo yêu cầu của cơ thể, hoặc tự ám thị từ trước chứ không phụ thuộc vào sự phân tích của bộ não. Các yếu tố như nhạc chầu, khói hương, đền thờ… có tác dụng như lời nói ám thị. Nó là một phản xạ có điều kiện làm cho người ta nhập đồng. Khi tách chị T. ra khỏi môi trường đó, sự tác động từ ngoại cảnh không còn, chị T. sẽ không bị nhập thường xuyên nữa. Hoàn toàn không cần đến sự “xin cậu” như nhà ngoại cảm L. nói.
Cách gọi chị T. là Huệ cũng vậy. Chị T. đã tự ám thị mình là “cậu”, “cậu” chỉ có ở trong T., thế nên gọi là Huệ thì chị sẽ không bị nhập.
Hôm bác sĩ Quân đến chữa cho trường hợp đặc biệt này, người chồng phải đưa chị T. từ chùa về nhà. Trong nhà có mấy người phải canh chừng chị vợ. Họ phải “gác” vì sợ chị T. chạy ra ngoài đường, đã có lần chị T. trong lúc nhập đồng lao cả đầu vào bức tường gạch.
Khi thấy bác sĩ Quân bước vào nhà, chị T. chỉ thẳng mặt hỏi: “Thằng nào đây? Tại sao không chào “cậu”? Anh Quân thoáng nghĩ trước tiên là phải tiếp xúc được với vô thức của người này, chỉ có vậy may ra mới có thể đưa họ ra khỏi trạng thái nhập đồng.
![]() |
Ảnh minh họa |
Bác sĩ Quân nói khá to với người nhà, mục đích là để chị T. nghe thấy: “Đúng là cậu thật rồi! Cậu thì giỏi lắm và nếu là cậu thì cậu sẽ đứng một chân cho mà xem”. Nghe thấy vậy, mắt chị T. long lên sòng sọc, co một chân lên, đầu lắc lắc… Mọi người bắt đầu ồ lên ngạc nhiên. Anh Quân vừa nhẹ nhàng bước lại gần và vừa nói tiếp: “Rồi hay lắm nhưng nếu là cậu thì chắc chắn cậu lại giơ một tay lên đấy nhé!”. Vừa dứt lời chị T. hừ lên một tiếng và giơ cánh tay lên cao… Khi thấy đối tượng đã thực hiện liên tiếp 2 ám thị gián tiếp của mình, bác sĩ Quân lập tức đưa ra một ám thị mạnh, trực tiếp. Anh nghiêm mặt chỉ tay vào chị T. quát lớn: “Đứng im!”. Tất cả mọi người đều giật mình còn chị T. thì đứng nguyên không hề nhúc nhích. Anh lại quát: “Quỳ xuống”. Chị T. lập tức làm theo. Lúc này anh mới đặt tay vào trán chị T. và nói tiếp: “Bạn hãy nhắm mắt lại, và bắt đầu để cho đầu óc mát mẻ, nhẹ nhàng…”.
Những lời ám thị thư giãn như ru khiến cho cơ thể của chị T. sau một thời gian rất dài căng thẳng, mất ngủ, mệt mỏi lập tức lỏng ra và gần như đổ sập xuống nền nhà…
Mọi người xung quanh tròn mắt ngạc nhiên, có người tưởng anh Quân là một vị pháp sư cao tay đã trị được “ma” hay “cậu” nào đó trong cơ thể chị T.
Ngay sau lần trị liệu đầu tiên, chị T. đã có cảm giác buồn ngủ và lúc ngắt ca trị liệu, chị đã ngủ rất ngon lành. Những đứa con của chị rất ngạc nhiên và rất vui khi thấy vị “pháp sư” này rất thân thiện mà hiệu quả, không hề động tới một nén nhang hay bùa phép. Khi đã tin và coi vị bác sĩ như người nhà, gia đình chị T. đề nghị một điều nữa đó là làm cho chị có thể ăn mặn để cả gia đình đoàn tụ trong bữa ăn vui vẻ cuối tuần. Bác sĩ Quân đồng ý và hứa sẽ cố gắng đáp ứng nguyện vọng rất chính đáng này. Sau lần trị liệu thứ 3, chị T. đã quyết định ăn cơm cùng với gia đình và món ăn chị cảm thấy rất thèm được ăn đó là món tôm tẩm bột chiên giòn…
Sau 5 ngày trị liệu tăng cường liên tục, gia đình chị T. lần đầu tiên có được nếp sinh hoạt hoàn toàn bình thường. Chị T. đã vui vẻ thực hiện những công việc của một người mẹ, người vợ. Các thanh kiếm trừ tà, những tờ giấy dán trên tường đã được gỡ và bỏ đi. Từ hôm đó, chị T. lại được gọi bằng tên thật, chị ngủ ngon, không lên đồng và cũng chẳng thấy con “ma” nào về để quấy nhiễu nữa.
Lúc này bác sĩ Quân mới giải thích căn nguyên bệnh tình của chị T.: Phải sống xa chồng, lại nghe tin anh chồng bên Đức có bồ, chị T. bị ảnh hưởng tâm lý nặng. Những câu cửa miệng đại loại như: “Cứ mỗi khi nhắc đến chồng là tức muốn phát điên lên” hoặc “cứ nghĩ đến chồng là lại tức không ngủ được”, chính lời nói này đã vô tình trở thành một sự ám thị khiến chị mất ngủ. Khi niềm tin đã trở thành đức tin thì việc biết mình có căn cậu trong lúc nhập đồng là một sự tự ám thị rất mạnh. Nó đã khiến chị T. nghĩ mình là “cậu” và có hành động như… “cậu”. Trong trường hợp của chị T. không có “cô cậu, ma quỷ” nào nhập cả. Đó chẳng qua chỉ là những ám thị tiêu cực vô tình chị đã ghi nhận trong thời gian sức khỏe suy giảm. Tất cả những hành động bất thường của chị T. là do ảo giác của bộ não đã quá suy nhược do chấn động tâm lý và mất ngủ tạo nên mà thôi.
Kỳ sau: “Ma thuật” của bác sĩ thôi miên và bí quyết phá bỏ “bùa yêu”.
Theo Hoàng Nguyễn/TT&ĐS
Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012
0
nhận xét
Lý giải khoa học chuyện chồng bất lực chứng kiến vợ “ân ái với ma"
Anh sửng sốt khi thấy vợ mắt nhắm nghiền, miệng rên rỉ, và có những động tác cuống cuồng trong cơn yêu cuồng loạn với một kẻ vô hình.
… Cho đến một hôm đang ngủ, anh Hùng chợt tỉnh giấc bởi bị tay chị vợ va vào mặt. Anh sửng sốt khi thấy chị vợ mắt nhắm nghiền, miệng rên rỉ, cơ thể căng lên, và có những động tác cuống cuồng, hối hả trong cơn yêu cuồng loạn với một kẻ vô hình. Anh Hùng nổi da gà, anh chạy xuống bếp vớ lấy con dao chém loạn xạ vào khoảng không hòng xua đuổi “con ma” nhưng không được. Bất lực, anh chỉ còn cách đứng như trời trồng chứng kiến cảnh người vợ của mình trong cơn “thác loạn” với kẻ vô hình…
Nỗi ám ảnh từ một bất hạnh
Tháng 8-2011, một người đàn ông tên là Hùng cùng vợ là Hoa ở khu đô thị Trung Hòa, Nhân Chính, Hà Nội tìm gặp bác sĩ Quân theo giới thiệu của một người bạn. Họ nhờ anh “làm phép” để cho một vong không yêu Hoa nữa… Hùng bắt đầu câu chuyện.
Cách đây hơn 4 năm, vợ chồng anh sinh một đứa con trai. Họ đau đớn phát hiện ra rằng đứa con bị mắc bệnh dow, một căn bệnh bẩm sinh do khiếm khuyết nhiễm sắc thể, dẫn đến tình trạng bất thường về trí tuệ và thể xác.
Một không khí nặng nề bao trùm lên gia đình hai vợ chồng trẻ. Khuôn mặt ngờ ngệch của đứa bé khiến họ thắt lòng mỗi khi nhìn ngắm con. Rồi những nỗi buồn ấy cần phải được giải tỏa, họ nghĩ rằng nguyên nhân bệnh tật của đứa con có nguyên nhân từ chuyện tâm linh. Một nguyên nhân rất mơ hồ nhưng lại có khả năng giúp họ cân bằng được cuộc sống vào thời điểm đó. Cả hai vợ chồng đều không thể hình dung được rằng chính sự giải tỏa theo con đường này đã dẫn lối cho chị Hoa ngày càng chìm sâu vào những điều huyễn hoặc không thể lý giải.
Chỗ dựa tinh thần của anh Hùng, chị Hoa lúc đó là… thầy bói. Cũng như rất nhiều thầy bói khác, sau những lời phán có tính chất “tích cực” để khách hàng mát tai và tin tưởng, vị thầy bói bắt đầu dọa: “2 vợ chồng không hợp tuổi, lại ở trên mảnh đất dữ, âm phần của dòng họ cũng chưa được chăm sóc chu đáo… Muốn cho vận hạn được nhẹ bớt, chỉ còn cách năng đi lễ. Chị vợ có căn nặng, cần phải mở phủ hầu đồng mới chuyển nguy thành an và làm ăn có lộc”.
Thế rồi năm 2008, sau rất nhiều lần thăng hoa bay bổng với tiếng nhạc chầu văn, được mọi người tung hô là ông hoàng, là cô, là cậu… chị Hoa đột nhiên có khả năng nghe được tiếng của người cõi âm. Những tiếng nói bên tai ngày một rõ dần, lúc trò chuyện với chị, lúc xui khiến việc nào nên làm. Chị Hoa nghiệm thấy một điều đặc biệt là những lời khuyên này lúc nào cũng rất đúng, rất hợp với ý chị.
Một thời gian sau đó, khả năng đặc biệt của chị Hoa phát triển đến mức có thể nhìn thấy “người” đang trò chuyện với mình. Họ khuyên nhủ, chỉ bảo chị và từ đó, chị có khả năng xem bói. Chị luôn miệng kể với mọi người rằng “họ giỏi lắm”, cái gì họ cũng biết, với chị, “họ” đã trở thành thần tượng.
Ân ái với “người âm”
Vào một ngày cuối năm 2009, chị Hoa rụt rè tiết lộ với chồng. Chị kể rằng có một “người âm” yêu chị say đắm. “Người đó” nói rằng nếu chị cưỡng lại sẽ làm cho cả nhà chết ngay. Chị Hoa vốn đã nể tài của “người âm”, nên không biết trả lời ra sao.
Anh Hùng nghe câu chuyện của vợ thì nghĩ chị đang có ý đồ “kích tướng”. Anh chỉ cười và không tin. Thấy chồng không chịu chia sẻ chị Hoa còn nói rằng, tối hôm trước, khi vợ chồng họ yêu nhau, người đó cũng có mặt và tỏ ra rất bực tức. Chị đã phải xua tay họ mới chịu bỏ đi chỗ khác.
Một đêm khi anh Hùng đã chìm vào giấc ngủ, “con ma” lại đến gặp chị, “nó” đưa tay chạm vào ngực chị. Thật kỳ lạ, cơ thể chị mềm nhũn ra, không thể kháng cự, cũng không thể cất được nên lời. Chị đành chịu trận. Nhưng thật ngạc nhiên, chị bắt đầu cảm thấy dễ chịu vô cùng. Những cảm giác cứ dồn dập, nối tiếp nhau, đẩy cảm xúc trong cơ thể chị lên tột độ dâng trào… Sau khi “người âm” bỏ đi, chị còn lại một cảm giác như vừa phạm tội, xen lẫn đó là cảm giác lâng lâng vẫn còn lưu lại.
Chị phát hiện ra khả năng đàn ông của “người đó” cũng rất phi thường. Chưa bao giờ chị có một cảm giác mãn nguyện đến như vậy. Nhưng chuyện đó làm chị day dứt, chị thuật lại toàn bộ câu chuyện với chồng.
Anh Hùng lúc đầu tưởng vợ nói đùa và cho là vớ vẩn. Nhưng những hôm sau đó, chị vợ liên tục “thú tội” khiến anh bực mình, vừa sợ. Cho đến một hôm đang ngủ, anh Hùng chợt tỉnh giấc bởi bị tay chị vợ va vào mặt. Anh sửng sốt khi thấy chị vợ mắt nhắm nghiền, miệng rên rỉ, cơ thể căng lên, và có những động tác cuống cuồng, hối hả trong cơn yêu cuồng loạn với một kẻ vô hình.
Anh Hùng nổi da gà, anh chạy xuống bếp vớ lấy con dao chém loạn xạ vào khoảng không hòng xua đuổi “con ma” nhưng không được. Bất lực, anh chỉ còn cách đứng như trời trồng chứng kiến cảnh người vợ của mình trong cơn “thác loạn” với kẻ vô hình.
Sau một hồi, cô vợ nằm thiêm thiếp trong tư thế rất thoải mái. Anh Hùng đau đớn thú nhận với vị bác sĩ rằng từ khi lấy nhau, chưa bao giờ anh đem lại sự cuồng nhiệt đến như vậy cho vợ. Còn cô vợ vẫn luôn mồm nói với bác sĩ Quân rằng “họ” giỏi lắm.
Mặc dù hết sức “ngưỡng mộ” người đó nhưng chị Hoa cảm thấy rất sợ hãi và muốn thoát khỏi tình cảnh oái oăm này.
Khi bác sĩ thôi miên giải mã “con ma”
Khi một người bạn giới thiệu hai vợ chồng đến gặp bác sĩ Quân, chị Hoa còn bị “người đó” dọa là nếu ai dám xen vào sẽ bị họ “giết chết”. Khi đến điều trị bằng thôi miên, chị rất sợ sẽ mang tai họa đến vị bác sĩ. Và một điều nữa, vì chị luôn tin rằng “họ” rất giỏi nên không tin tưởng lắm vào việc thôi miên có thể đuổi được “con ma” đó.
Sau khi nghe xong câu chuyện đậm màu liêu trai của chị Hoa, bác sĩ Quân đồng ý chữa bệnh cho chị.
Vị bác sĩ thôi miên lý giải rằng, khi chị bị sang chấn tâm lý vì sinh ra một đứa trẻ không bình thường, sự lo nghĩ đã khiến thần kinh của chị Hoa bị suy nhược. Việc nghe thầy bói phán và việc hầu đồng là các tác nhân khiến chị tự ám thị về việc có sự hiện diện của “người âm”. Từ đó, những ảo giác về “ma quỷ” đã hiện ra trong não chị.
Anh lý giải rằng chúng ta chỉ sử dụng vài phần trăm khả năng của bộ não cho tất cả các công việc sinh hoạt cũng như học tập. Những phần còn lại còn đang nằm ở trạng thái tiềm ẩn và các nhà khoa học đang khám phá. Ví dụ buổi sáng khi bước chân ra khỏi nhà, bạn nhìn thấy rất nhiều thứ nhưng không thể nhớ được cụ thể đó là thứ gì. Nhưng bộ não đã ghi nhớ tất cả những chi tiết đó và cất giữ ở một phần nào đó nằm sâu thẳm trong tiềm thức. Nó làm như vậy để tránh giúp ta không phát điên vì quá tải thông tin. Khi tần số não xuống thấp ở dạng sóng alpha của trạng thái thôi miên, những thông tin tiềm ẩn đó chợt bung ra. Nó có thể tái hiện được tất cả những hình ảnh mà ta đã nhìn thấy vào buổi sáng mà ta tưởng rằng quên mất.
Điều này có thể lý giải tại sao những người mộng du vẫn có thể đi lại, cầm nắm đồ vật, một cách chính xác dù mắt nhắm chặt. Đó là vì bộ não đã kịp ghi lại hết sức chi tiết từng hình ảnh cụ thể và trong tần số não hạ thấp, những hình ảnh đó được bung ra, họ có thể “nhìn thấy” chính xác từng thứ nhưng thực ra chỉ là hình ảnh đã được lưu trong bộ não.
Trạng thái nhập đồng cũng vậy, khi đó, tần số não giảm xuống. Nếu trước đó họ tin rằng có ma quỷ, thánh thần thì rất dễ “xuất hiện” vào lúc này. Trong trường hợp của chị Hoa, chị đã tin vào thầy bói, vào ma quỷ nên một phần tiềm ẩn của bộ não đã tạo ra những âm thanh, hình ảnh của “ma” hết sức cụ thể theo tưởng tượng của chị.
Chị Hoa có thể nghe thấy “người âm” xui khiến, mách bảo toàn điều đúng, đó không phải là “người âm”, chính là hiện thân của một phần tiềm thức trong chính bản thân chị. Nó nhạy bén và chính xác vì không chịu sự tác động của vô vàn những tác động nhiều vào bộ não khi ở trạng thái bình thường. Đã có rất nhiều nhà khoa học có những phát minh nổi tiếng trong trạng thái tần số não alpha, đó là lúc chập chờn nửa thức, nửa ngủ.
Trong trạng thái vừa bắt đầu vào giấc ngủ, tần số não giảm xuống, chị Hoa đã tạo ra một “con ma người tình” từ phần tiềm ẩn trong bộ não của mình. Nó đã rất thành công trong việc thỏa mãn những khát khao từ chính những suy nghĩ vẫn bị kìm nén, dấu kín.
Sau khi đã cho chị Hoa chìm sâu trong trạng thái thôi miên, bác sĩ Quân bắt đầu ám thị rằng, đó không phải là con ma, đó chỉ là một ảo giác do sự tưởng tượng, và sự tưởng tượng đó xuất phát từ những ức chế trong sinh hoạt vợ chồng của chị.
Bằng ám thị, bác sĩ đã “xóa” những cảm xúc mà chị đã từng có với “con ma”. Anh khơi lại những giây phút hạnh phúc khi chị gần gũi với chồng và “ghi đè” vào đó những cảm xúc cao trào mà trước đây chị chỉ có được với “người kia”.
Sau 45 ngày điều trị, một thời gian khá lâu so với những ca bị “ma ám” khác, chị Hoa đã hoàn toàn bình phục. Kể từ đó, chị Hoa đã có cuộc sống “mãn nguyện” bên chồng và chẳng có “người âm” nào về đòi “ân ái” nữa. Còn vị bác sĩ đã “dám đuổi” ma thì vẫn sống sờ sờ và tiếp tục tuyên chiến với bất cứ “con ma” nào.
Có thể kết luận rằng, những căn bệnh oái oăm mà người đời vẫn thường gọi là “bị ma nhập” chỉ là ảo giác. Các bậc thiền sư thường giảng rằng “Phật ở trong tâm”, những “con ma” đó cũng từ tâm mà ra. Với câu chuyện thú vị của bác sĩ Quân, tôi tin rằng bất cứ ai cũng có thể đúc rút thành bài học cho riêng mình.
Kỳ sau: Lời nói nhà ngoại cảm nổi tiếng khiến “ma quỷ hiện hình”
Nỗi ám ảnh từ một bất hạnh
Tháng 8-2011, một người đàn ông tên là Hùng cùng vợ là Hoa ở khu đô thị Trung Hòa, Nhân Chính, Hà Nội tìm gặp bác sĩ Quân theo giới thiệu của một người bạn. Họ nhờ anh “làm phép” để cho một vong không yêu Hoa nữa… Hùng bắt đầu câu chuyện.
Cách đây hơn 4 năm, vợ chồng anh sinh một đứa con trai. Họ đau đớn phát hiện ra rằng đứa con bị mắc bệnh dow, một căn bệnh bẩm sinh do khiếm khuyết nhiễm sắc thể, dẫn đến tình trạng bất thường về trí tuệ và thể xác.
Một không khí nặng nề bao trùm lên gia đình hai vợ chồng trẻ. Khuôn mặt ngờ ngệch của đứa bé khiến họ thắt lòng mỗi khi nhìn ngắm con. Rồi những nỗi buồn ấy cần phải được giải tỏa, họ nghĩ rằng nguyên nhân bệnh tật của đứa con có nguyên nhân từ chuyện tâm linh. Một nguyên nhân rất mơ hồ nhưng lại có khả năng giúp họ cân bằng được cuộc sống vào thời điểm đó. Cả hai vợ chồng đều không thể hình dung được rằng chính sự giải tỏa theo con đường này đã dẫn lối cho chị Hoa ngày càng chìm sâu vào những điều huyễn hoặc không thể lý giải.
Chỗ dựa tinh thần của anh Hùng, chị Hoa lúc đó là… thầy bói. Cũng như rất nhiều thầy bói khác, sau những lời phán có tính chất “tích cực” để khách hàng mát tai và tin tưởng, vị thầy bói bắt đầu dọa: “2 vợ chồng không hợp tuổi, lại ở trên mảnh đất dữ, âm phần của dòng họ cũng chưa được chăm sóc chu đáo… Muốn cho vận hạn được nhẹ bớt, chỉ còn cách năng đi lễ. Chị vợ có căn nặng, cần phải mở phủ hầu đồng mới chuyển nguy thành an và làm ăn có lộc”.
Thế rồi năm 2008, sau rất nhiều lần thăng hoa bay bổng với tiếng nhạc chầu văn, được mọi người tung hô là ông hoàng, là cô, là cậu… chị Hoa đột nhiên có khả năng nghe được tiếng của người cõi âm. Những tiếng nói bên tai ngày một rõ dần, lúc trò chuyện với chị, lúc xui khiến việc nào nên làm. Chị Hoa nghiệm thấy một điều đặc biệt là những lời khuyên này lúc nào cũng rất đúng, rất hợp với ý chị.
Một thời gian sau đó, khả năng đặc biệt của chị Hoa phát triển đến mức có thể nhìn thấy “người” đang trò chuyện với mình. Họ khuyên nhủ, chỉ bảo chị và từ đó, chị có khả năng xem bói. Chị luôn miệng kể với mọi người rằng “họ giỏi lắm”, cái gì họ cũng biết, với chị, “họ” đã trở thành thần tượng.
Ân ái với “người âm”
Vào một ngày cuối năm 2009, chị Hoa rụt rè tiết lộ với chồng. Chị kể rằng có một “người âm” yêu chị say đắm. “Người đó” nói rằng nếu chị cưỡng lại sẽ làm cho cả nhà chết ngay. Chị Hoa vốn đã nể tài của “người âm”, nên không biết trả lời ra sao.
Anh Hùng nghe câu chuyện của vợ thì nghĩ chị đang có ý đồ “kích tướng”. Anh chỉ cười và không tin. Thấy chồng không chịu chia sẻ chị Hoa còn nói rằng, tối hôm trước, khi vợ chồng họ yêu nhau, người đó cũng có mặt và tỏ ra rất bực tức. Chị đã phải xua tay họ mới chịu bỏ đi chỗ khác.
Một đêm khi anh Hùng đã chìm vào giấc ngủ, “con ma” lại đến gặp chị, “nó” đưa tay chạm vào ngực chị. Thật kỳ lạ, cơ thể chị mềm nhũn ra, không thể kháng cự, cũng không thể cất được nên lời. Chị đành chịu trận. Nhưng thật ngạc nhiên, chị bắt đầu cảm thấy dễ chịu vô cùng. Những cảm giác cứ dồn dập, nối tiếp nhau, đẩy cảm xúc trong cơ thể chị lên tột độ dâng trào… Sau khi “người âm” bỏ đi, chị còn lại một cảm giác như vừa phạm tội, xen lẫn đó là cảm giác lâng lâng vẫn còn lưu lại.
Chị phát hiện ra khả năng đàn ông của “người đó” cũng rất phi thường. Chưa bao giờ chị có một cảm giác mãn nguyện đến như vậy. Nhưng chuyện đó làm chị day dứt, chị thuật lại toàn bộ câu chuyện với chồng.
Anh Hùng lúc đầu tưởng vợ nói đùa và cho là vớ vẩn. Nhưng những hôm sau đó, chị vợ liên tục “thú tội” khiến anh bực mình, vừa sợ. Cho đến một hôm đang ngủ, anh Hùng chợt tỉnh giấc bởi bị tay chị vợ va vào mặt. Anh sửng sốt khi thấy chị vợ mắt nhắm nghiền, miệng rên rỉ, cơ thể căng lên, và có những động tác cuống cuồng, hối hả trong cơn yêu cuồng loạn với một kẻ vô hình.
Anh Hùng nổi da gà, anh chạy xuống bếp vớ lấy con dao chém loạn xạ vào khoảng không hòng xua đuổi “con ma” nhưng không được. Bất lực, anh chỉ còn cách đứng như trời trồng chứng kiến cảnh người vợ của mình trong cơn “thác loạn” với kẻ vô hình.
Sau một hồi, cô vợ nằm thiêm thiếp trong tư thế rất thoải mái. Anh Hùng đau đớn thú nhận với vị bác sĩ rằng từ khi lấy nhau, chưa bao giờ anh đem lại sự cuồng nhiệt đến như vậy cho vợ. Còn cô vợ vẫn luôn mồm nói với bác sĩ Quân rằng “họ” giỏi lắm.
Mặc dù hết sức “ngưỡng mộ” người đó nhưng chị Hoa cảm thấy rất sợ hãi và muốn thoát khỏi tình cảnh oái oăm này.
Khi bác sĩ thôi miên giải mã “con ma”
Khi một người bạn giới thiệu hai vợ chồng đến gặp bác sĩ Quân, chị Hoa còn bị “người đó” dọa là nếu ai dám xen vào sẽ bị họ “giết chết”. Khi đến điều trị bằng thôi miên, chị rất sợ sẽ mang tai họa đến vị bác sĩ. Và một điều nữa, vì chị luôn tin rằng “họ” rất giỏi nên không tin tưởng lắm vào việc thôi miên có thể đuổi được “con ma” đó.
Sau khi nghe xong câu chuyện đậm màu liêu trai của chị Hoa, bác sĩ Quân đồng ý chữa bệnh cho chị.
Vị bác sĩ thôi miên lý giải rằng, khi chị bị sang chấn tâm lý vì sinh ra một đứa trẻ không bình thường, sự lo nghĩ đã khiến thần kinh của chị Hoa bị suy nhược. Việc nghe thầy bói phán và việc hầu đồng là các tác nhân khiến chị tự ám thị về việc có sự hiện diện của “người âm”. Từ đó, những ảo giác về “ma quỷ” đã hiện ra trong não chị.
Anh lý giải rằng chúng ta chỉ sử dụng vài phần trăm khả năng của bộ não cho tất cả các công việc sinh hoạt cũng như học tập. Những phần còn lại còn đang nằm ở trạng thái tiềm ẩn và các nhà khoa học đang khám phá. Ví dụ buổi sáng khi bước chân ra khỏi nhà, bạn nhìn thấy rất nhiều thứ nhưng không thể nhớ được cụ thể đó là thứ gì. Nhưng bộ não đã ghi nhớ tất cả những chi tiết đó và cất giữ ở một phần nào đó nằm sâu thẳm trong tiềm thức. Nó làm như vậy để tránh giúp ta không phát điên vì quá tải thông tin. Khi tần số não xuống thấp ở dạng sóng alpha của trạng thái thôi miên, những thông tin tiềm ẩn đó chợt bung ra. Nó có thể tái hiện được tất cả những hình ảnh mà ta đã nhìn thấy vào buổi sáng mà ta tưởng rằng quên mất.
Điều này có thể lý giải tại sao những người mộng du vẫn có thể đi lại, cầm nắm đồ vật, một cách chính xác dù mắt nhắm chặt. Đó là vì bộ não đã kịp ghi lại hết sức chi tiết từng hình ảnh cụ thể và trong tần số não hạ thấp, những hình ảnh đó được bung ra, họ có thể “nhìn thấy” chính xác từng thứ nhưng thực ra chỉ là hình ảnh đã được lưu trong bộ não.
Trạng thái nhập đồng cũng vậy, khi đó, tần số não giảm xuống. Nếu trước đó họ tin rằng có ma quỷ, thánh thần thì rất dễ “xuất hiện” vào lúc này. Trong trường hợp của chị Hoa, chị đã tin vào thầy bói, vào ma quỷ nên một phần tiềm ẩn của bộ não đã tạo ra những âm thanh, hình ảnh của “ma” hết sức cụ thể theo tưởng tượng của chị.
Chị Hoa có thể nghe thấy “người âm” xui khiến, mách bảo toàn điều đúng, đó không phải là “người âm”, chính là hiện thân của một phần tiềm thức trong chính bản thân chị. Nó nhạy bén và chính xác vì không chịu sự tác động của vô vàn những tác động nhiều vào bộ não khi ở trạng thái bình thường. Đã có rất nhiều nhà khoa học có những phát minh nổi tiếng trong trạng thái tần số não alpha, đó là lúc chập chờn nửa thức, nửa ngủ.
Trong trạng thái vừa bắt đầu vào giấc ngủ, tần số não giảm xuống, chị Hoa đã tạo ra một “con ma người tình” từ phần tiềm ẩn trong bộ não của mình. Nó đã rất thành công trong việc thỏa mãn những khát khao từ chính những suy nghĩ vẫn bị kìm nén, dấu kín.
Sau khi đã cho chị Hoa chìm sâu trong trạng thái thôi miên, bác sĩ Quân bắt đầu ám thị rằng, đó không phải là con ma, đó chỉ là một ảo giác do sự tưởng tượng, và sự tưởng tượng đó xuất phát từ những ức chế trong sinh hoạt vợ chồng của chị.
Bằng ám thị, bác sĩ đã “xóa” những cảm xúc mà chị đã từng có với “con ma”. Anh khơi lại những giây phút hạnh phúc khi chị gần gũi với chồng và “ghi đè” vào đó những cảm xúc cao trào mà trước đây chị chỉ có được với “người kia”.
Sau 45 ngày điều trị, một thời gian khá lâu so với những ca bị “ma ám” khác, chị Hoa đã hoàn toàn bình phục. Kể từ đó, chị Hoa đã có cuộc sống “mãn nguyện” bên chồng và chẳng có “người âm” nào về đòi “ân ái” nữa. Còn vị bác sĩ đã “dám đuổi” ma thì vẫn sống sờ sờ và tiếp tục tuyên chiến với bất cứ “con ma” nào.
Có thể kết luận rằng, những căn bệnh oái oăm mà người đời vẫn thường gọi là “bị ma nhập” chỉ là ảo giác. Các bậc thiền sư thường giảng rằng “Phật ở trong tâm”, những “con ma” đó cũng từ tâm mà ra. Với câu chuyện thú vị của bác sĩ Quân, tôi tin rằng bất cứ ai cũng có thể đúc rút thành bài học cho riêng mình.
Kỳ sau: Lời nói nhà ngoại cảm nổi tiếng khiến “ma quỷ hiện hình”
Theo GDVN
Sức sáng tạo không ngơi nghỉ là “nguồn tài nguyên” chủ đạo
làm nên thành công của cô gái trẻ Trần Phương Huyền, Giám đốc Công ty
THHH Take One – thương hiệu gối thủ công nức tiếng đất Hà thành.
Kích hoạt khả năng 'thiên bẩm' từ sớm
Sinh ra trong một gia đình công chức, mẹ
có nghề tay trái - làm đồng phục cho các trường ở Hà Nội, Trần Phương
Huyền sớm tiếp xúc với vải vóc, kim chỉ. Từ những miếng vải thừa của mẹ,
cô học sinh lớp 2 đã làm quen với máy khâu, tỉ mẩn may váy áo cho búp
bê hay những món quà như túi, ví tặng bạn bè. Quà tặng của Huyền vừa
"độc", dễ thương, lại ý nghĩa nên được các bạn rất yêu thích.
Thích kinh doanh và say mê vải vóc,
Huyền chọn Đại học Ngoại thương, Khoa Kinh tế để có thể phát triển cả
hai lĩnh vực này. Môi trường học tập năng động thôi thúc cô sinh viên
trẻ nghĩ đến một công việc giúp từng bước hoàn thiện bản thân. Huyền lựa
chọn mặt hàng 'handmade' để kinh doanh, phát huy khả năng nổi trội của
mình - sự sáng tạo.
"Bản thân em rất thích sáng tạo nhiều
điều trong cuộc sống. Sáng tạo bắt mình phải suy nghĩ và giúp mình tiến
bộ lên rất nhiều", Huyền chia sẻ. Những miếng vải vụn qua bàn tay khéo
léo của cô gái trẻ trở nên sinh động, có hồn. Dần dà, Huyền từng bước
tạo dựng thương hiệu Take One được khách hàng, nhất là lứa tuổi sinh
viên, học sinh nhiệt tình đón nhận.
Tuy Take One đã có đội ngũ thiết kế,
nhưng Huyền luôn là người chủ động đưa ra các ý tưởng để mọi người cùng
triển khai. Với Take One, khách có thể đặt hàng theo ý mình như ghi tên,
tuổi, ngày sinh trên sản phẩm bằng những dòng chữ dễ thương. Đó là một
đặc điểm phân biệt so với thị trường quà tặng nói chung.
"May mắn là lúc khởi nghiệp những sản
phẩm đặc biệt như Take One thật sự rất ít. Có lẽ vì thế mà Take One được
đón nhận nhiều hơn", Huyền tươi cười nói.

Khơi nguồn những giấc mơ

Khơi nguồn những giấc mơ
Ghé các shop hoặc gian hàng Take One
trên mạng, mọi người có cảm giác mình lạc vào thế giới của những giấc
mơ. Những lời chúc thật ngọt ngào như: "Ngủ ngon em nhé", "Khò khò anh
yêu ", "Mình đừng thức khuya" ,"Sweet dreams honey",... giúp nối liền
những khoảng cách, ươm mầm cho những giấc mơ đẹp.
Thậm chí, những điều khó nói, những kỷ
niệm khó quên, những lời tỏ bày hay một lời xin lỗi chân thành đều được
thể hiện tự nhiên qua từng sản phẩm của Take One. Không chỉ đa dạng ở
mẫu mã, mỗi sản phẩm còn thể hiện tình cảm cũng như cá tính của người sở
hữu nó.
Sản phẩm Take One qua mỗi giai đoạn được
cải tiến rất nhiều. Những chiếc gối đầu tiên đơn giản với hai màu sắc
cơ bản, cách thức làm và mẫu mã đơn sơ. Sau từng giai đoạn, nhu cầu
khách hàng đa dạng hơn buộc cô chủ Take One phải không ngừng nghĩ cách
làm mới sản phẩm. Hiện nay sản phẩm Take One màu sắc rất đa dạng, kiểu
dáng phong phú, còn mẫu mã thì thay đổi liên tục.
"Đủng đỉnh" tăng trưởng
Trong căn nhà số 38 Phó Đức Chính, nơi
từng là "đại bản doanh" của Take One, cô sinh viên tuổi đôi mươi trẻ
trung, năng động ngày nào giờ đã là mẹ của hai con nhỏ. Được hỏi về
những dự tính lớn trong năm nay, Huyền đủng đỉnh tâm sự:"Take One phát
triển dần dần theo sức của mình. Làm được đến đâu mình sẽ phát triển đến
đó. Em không làm việc gì quá sức cả".
Sau 8 năm gắn bó với nghề, Huyền đã thu
lượm nhiều kiến thức chuyên môn cũng như kinh nghiệm quản lý. Được sự
hậu thuẫn của chồng, bà mẹ trẻ được san sẻ ở cả góc độ công việc và tinh
thần dự định sẽ tham gia một số khóa học ngắn hạn để phát triển cho sự
nghiệp của mình.
![]() |
Trước đây làm ăn nhỏ lẻ Huyền thấy công
việc kinh doanh khá suôn sẻ. Chỉ có một chút khó khăn là khi khối lượng
công việc nhiều lên đáng kể, đội ngũ nhân công chưa thể đáp ứng được nhu
cầu khách hàng khiến thời gian sản phẩm ra đời dài hơn. Thế nhưng,
trong quá trình phát triển, công ty ngày một mở rộng thì mọi thứ lại
khác. Huyền phải lo học cách điều phối, quản lý một công ty. Trong đó,
khó khăn lớn nhất mà bất cứ doanh nghiệp nào cũng phải đối mặt đó là vấn
đề nhân lực. Bên cạnh đó, chi phí thuê địa điểm hiện nay cũng chiếm tỷ
trọng khá lớn.
Huyền "bật mí", bí quyết kinh doanh của
Huyền là giữ được sự tương tác với khách và marketing trực tiếp thông
qua hệ thống các cửa hàng. Nhiều sản phẩm đã có mặt tại nhiều tỉnh thành
trên cả nước. Riêng ở Hà Nội, cửa hàng của Take One đã có ở 8 quận.
Take One cũng xuất khẩu một số đơn hàng chủ yếu là gối quà tặng ra nước
ngoài. Tuy công ty đã có bộ phận chăm sóc khách hàng nhưng Huyền vẫn yêu
cầu ghi số điện thoại cá nhân của mình trên mỗi sản phẩm. Huyền muốn là
người trực tiếp nhận được những lời khen-chê, góp ý để rút kinh nghiệm.
"Nhân viên nhiều khi thay đổi liên tục, mình không thể lúc nào cũng đi
theo giám sát họ. Nhiều khi sản phẩm có vấn đề gì nhân viên không thông
tin với mình nhưng khách hàng thì thẳng thắn góp ý", Huyền chia sẻ.
Công việc hiện tại ở Take One cũng không
quá bận rộn so với thời điểm cuối năm do đặc thù sản phẩm bán chạy từ
cuối tháng 8-12 và những dịp lễ như Valentines, Noel, 8/3, 20/10,...
Huyền lại có thời gian vận động trí óc, lòng nhiệt huyết và sự tìm tòi
thúc đẩy tính sáng tạo cao độ, mang đến những luồng gió mới cho thị
trường quà tặng.
"Bản thân em nhận thấy trong cuộc sống
luôn luôn cần sự mày mò, sáng tạo, cũng như sự chịu khó, không nản chí,
phải làm hết sức, làm đến cùng. Nhiều khi có những cái rất nhỏ và từ
những cái nhỏ đó mình mới phát triển lên thành những cái lớn. Khi mình
thích làm, mình phải quyết tâm làm bằng được. Tất cả những điều nho nhỏ
đó giúp mình tiến bộ và phát triển hơn nữa. Đặc biệt trong lĩnh vực quà
tặng, sản phẩm đòi hỏi tính cá biệt. Khách hàng thích sở hữu sản phẩm
mang tính cách riêng của họ", Huyền bộc bạch.
(Theo TTVN)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)